NGOẠI TÔI (VIRIAN NGUYEN)

Tôi sinh ra vẫn như bao trẻ khác
Chỉ một điều, tôi mãi chẳng có cha
Và tôi lớn trong vòng tay của mẹ
Chỉ năm đầu sau đó mà thôi
Mẹ ra đi kiếm tìm nơi đất mới
Bỏ tôi lại giữa cuộc đời lạc lõng
Rồi từ đó tôi ở chung với Ngoại
Ngoại nuôi tôi như núm ruột của mình
Khi tôi đau, lòng Ngoại nào yên ổn
Từng viên thuốc, chén cháo Ngoại đều lo
Đêm khuya dài, Ngoại nào nhắm được mắt
Lo cho tôi, không ngại tấm thân già
Vẫn sớm hôm, tảo tần lo buôn bán
Chỉ mong sao cho tôi được no ấm
Và đến lúc tôi phải đi đến lớp
Học cho mình những lẽ phải điều hay
Sự lo lắng của Ngoại càng tăng mãi
Lo cho tôi, sợ thua sút bạn bè
Dưới ánh nắng trên chiếc xe đạp cũ
Ngoại chở tôi bằng cả một tấm lòng
Tôi ôm Ngoại trong vòng tay bé nhỏ
Sợ một ngày Ngoại sẽ bỏ rơi tôi
Giữa bầu trời tôi như cánh chim nhỏ
Biết về đâu giữa bầu trời to lớn
Rồi đến lúc tôi trưởng thành khôn lớn
Ngoại nuôi tôi suốt một chặng đường dài
Không một chút tính toan hay trách móc
Tôi lớn lên trong tấm lòng rộng rãi
Và tình thương cao ngất ví như sơn
Đối với tôi, Ngoại là cả bầu trời
Tôi sẽ mãi khắc ghi trong trí nhớ
Ân đức này tôi sẽ mãi không quên
Tôi sẽ cố viết cho tròn chữ “hiếu”
Để đáp đền công đức Ngoại dưỡng nuôi./.
Tags: ,
Quý đọc giả thân mến! Những bài viết trong Định Phúc's blog nhằm mục đích cho blog cá nhân. Tuy nhiên những bài viết không cần giữ bản quyền. Nếu quý đọc giả cảm thấy yêu mến đăng lại với điều kiện nghi rõ tên tác giả và để lại một đường link bài viết gốc đầy đủ. Kính mong quý đọc giả lưu tâm, kính tri ân. Định Phúc.

0 nhận xét

Leave a Reply

samadhipunno@yahoo.com