Đông tàn xuân đến có gì vui
Tôi đây chỉ thấy dạ bùi ngùi
Sa môn bỏ mặc đời xuôi ngược
Người tu dứt bỏ mọi ngược xuôi
Người đời cứ mãi lo sắm tết
Luân hồi cứ tiến chẳng chịu lui
Thế thì xuân đến làm chi vậy?
Chỉ là giấc mộng chẳng gì vui.
Đông tàn xuân đến có gì vui
Đem đến cho tôi nỗi ngậm ngùi
Con đường lý tưởng tôi đang bước
Không biết mai này có thối lui
Mai kia rồi cũng sẽ úa tàn
Sinh đây mất đó có gì vui
Trăng kia đang tròn rồi lại khuyết
Tôi đây cũng sẽ vị chôn vùi.
0 nhận xét