Người có cha như nhà có thêm nóc
Con ra đời sao chẳng nóc che thân
Để thời gian cát bụi phủ phong trần
Đời sương gió kiếm tìm nơi chia sẽ.
Cha hỡi cha, đường đời muôn lối rẽ
Con phải tìm ngõ rẽ để mà đi
Đi làm sao không hổ thẹn tông ti
Để ngẩng mặt vui cười cùng trăm họ.
Giữa thế gian con không ngại gian khó
Không sợ gì tủi nhục với đắng cay
Rồi hôm nọ gió lạnh gió heo may
Con cô độc giữa dòng người xuôi ngược.
Chốn phong trần gót đỏ đâu còn được
Bóng cha già dìu dắt đứa con thơ
Hình ảnh kia nhanh chóng đã phai mờ
Nhưng ao ước chẳng khi nào hiện thực.
Con ra đời sao chẳng nóc che thân
Để thời gian cát bụi phủ phong trần
Đời sương gió kiếm tìm nơi chia sẽ.
Cha hỡi cha, đường đời muôn lối rẽ
Con phải tìm ngõ rẽ để mà đi
Đi làm sao không hổ thẹn tông ti
Để ngẩng mặt vui cười cùng trăm họ.
Giữa thế gian con không ngại gian khó
Không sợ gì tủi nhục với đắng cay
Rồi hôm nọ gió lạnh gió heo may
Con cô độc giữa dòng người xuôi ngược.
Chốn phong trần gót đỏ đâu còn được
Bóng cha già dìu dắt đứa con thơ
Hình ảnh kia nhanh chóng đã phai mờ
Nhưng ao ước chẳng khi nào hiện thực.
lúc 12:38 15 tháng 2, 2011
Tôi rất yêu cha !