TÂM TỪ BA-LA-MẬT (METTĀPĀRAMĪ)

Trong một tiền kiếp khi Ðức Phật là Ngài Suvannasama, Ngài thực hành hạnh Từ Tâm Balamật. Ngài chăm sóc cha mẹ mù lòa. Ngài nọ, Ngài bị Kapilayakkha, vua xứ Benares, bắn chết. Cha mẹ Ngài cầu nguyện vàb thực hiện một lời nguyền chân thật, và mũi tên độc rớt ra khỏi thân Ngài, và Ngài sống trở lại. Và Ngài cũng thực hiện lời nguyền tương tự, và cha mẹ Ngài mắt sáng trở lại, thoát khỏi cảnh mù lòa.
Trong một tiền kiếp khi Ðức Phật là Ngài Suvannasama, Ngài thực hành hạnh Từ Tâm Balamật. Ngài chăm sóc cha mẹ mù lòa. Ngài nọ, Ngài bị Kapilayakkha, vua xứ Benares, bắn chết. Cha mẹ Ngài cầu nguyện vàb thực hiện một lời nguyền chân thật, và mũi tên độc rớt ra khỏi thân Ngài, và Ngài sống trở lại. Và Ngài cũng thực hiện lời nguyền tương tự, và cha mẹ Ngài mắt sáng trở lại, thoát khỏi cảnh mù lòa.
Câu chuyện hiện tại:
Tại chùa Kỳ Viên (Jetavana), có một thanh niên con ông Bá Hộ xuất gia tu hạnh ở rừng 12 năm không kết quả. Sau được tin cha mẹ bị sa sút thành người ăn xin, tỳ kheo đó bèn từ rừng trở về, đi khất thực nuôi dưỡng cha mẹ, lắm khi tự nhịn ăn. Đức Thế Tôn biết được liền ngợi khen vị tỳ kheo đó như sau: "Tốt lành thay! Tốt lành thay! Ông đang đi con đường ngày xưa Ta đã đi qua, ngày xưa khi đi khất thực Ta cũng phụng dưỡng cha mẹ Ta".
Sau đó Thế Tôn kể lại câu chuyện quá khứ về đạo sĩ Suvannasāma (Jā.540).
Câu chuyện quá khứ:
Có người nam tên Dukura và người nữ tên Pārikā
Được cha mẹ đôi bên đính hôn từ thuở nhỏ. Nhưng vì hai vị này từ cõi Phạm Thiên giáng sanh xuống làm người, nên không có sự luyến ái ngũ dục dù sống chung với nhau. Lúc cưới hỏi xong cả hai liền từ giả cha mẹ đi xuất gia làm đạo sĩ và đạo sĩ ni.
Vua trời Đế Thích hiểu rõ tiền nghiệp cả hai đạo sĩ ấy khi đến già cả hai sẽ bị mù mắt, không có người hộ độ nên hiện xuống yêu cầu hai vị gần gũi cho có con.
Đức Bồ Tát được sanh ra từ hai vị Đạo Sĩ đó và có tên là Suvannasāma. Lớn lên vừa biết được mọi việc thì cha mẹ bị mù. Ngài phụng dưỡng cha mẹ hết lòng, mỗi ngày vào rừng hái trái ngon ngọt dâng đến cha mẹ. Phần Ngài thì luôn khi tham thiền về "Tứ vô lượng tâm". Những loài thú thấy Bồ Tát có tánh hiếu đạo và nhất là hiền lành có từ tâm đối với mọi loài nên chúng hằng sống loanh quanh theo Ngài.
Một hôm trong khi đi lấy nước, Bồ Tát bị Đức vua Karaliyakkha xứ Bārānasī đi săn thú bắn nhầm. Vì tên có tẩm thuốc độc, làm cho Bồ Tát rất đau đớn, khổ sở, nhưng Ngài nghĩ rằng đây là quả khổ của nghiệp ác mà ta đã tạo, nên Ngài nhẫn chịu không oán trách chỉ than rằng: "Ai là người giết tôi? Từ khi tôi sanh ra đến nay được 16 tuổi. Cha mẹ tôi và tôi chẳng bao giờ làm điều ác. Nay tôi chịu chết đã đành nhưng rất thảm thương, cha mẹ tôi đều mù biết lấy ai nương nhờ, người là ai mà đến đây hại tôi thế này? Cha mẹ tôi chắc sẽ từ trần, vì không ai phụng dưỡng". Thở than bay nhiêu rồi Ngài bất tỉnh.
Đức vua nghe được hối hận lỗi mình làm, đi tìm hai vị đạo sĩ mù xin chịu lỗi và xin thay thế Bồ Tát nuôi dưỡng Cha Mẹ của Ngài.
Hai vị đạo sĩ sau khi nghe tin Bồ Tát chết, lấy làm thương cảm khóc than bèn nói lời chân thật và chú nguyện rằng: "Con của ta đây luôn thực hành tâm từ Ba La mật, là đứa con hiếu kính … Do lời chân thật này xin cho thuốc độc tiêu tan!"
Lúc ấy có nàng Thiên nữ từ núi Gandhamādana cũng bay đến phát lời chân thật nguyện rằng: "Tôi trú trên núi này rất lâu, chỉ có đạo sĩ Suvannasàma là nơi yêu mến vừa lòng của chúng sanh. Do oai lực lời chơn thật này, xin cho thuốc độc được tiêu tan." Liền khi ấy, nhờ đức tu trong sạch và tiền nghiệp đã hết nên Đức Bồ Tát được bình phục và hai mắt của cha mẹ Bồ Tát cũng được sáng tỏ như xưa.
Sau đó, Đức vua xin thọ giới tu theo Bồ Tát và trở thành vị đạo sĩ.
Nhận diện tiền thân:
Vua là Ānanda,
Nữ thần là Uppalavannā,
Thiên chủ Sakka là Anuruddha,
Người cha là Kassapa ,
Người mẹ là Bhaddakāpilāni.

Trong một tiền kiếp khi Ðức Phật là Ngài Suvannasama, Ngài thực hành hạnh Từ Tâm Balamật. Ngài chăm sóc cha mẹ mù lòa. Ngài nọ, Ngài bị Kapilayakkha, vua xứ Benares, bắn chết. Cha mẹ Ngài cầu nguyện vàb thực hiện một lời nguyền chân thật, và mũi tên độc rớt ra khỏi thân Ngài, và Ngài sống trở lại. Và Ngài cũng thực hiện lời nguyền tương tự, và cha mẹ Ngài mắt sáng trở lại, thoát khỏi cảnh mù lòa.
Hạnh lành từ ái bao la
Chúng sanh bốn loại chan hoà tình thương
Lòng như cam lộ suối nguồn
Rải ban phúc lạc lệ tuôn quản gì
Hy sinh ngoại vật tứ chi
Hoặc luôn mạng sống sá gì huyển thân
Phật xưa pháp độ vẹn toàn
Chúng con nguyện bước theo chân Ðại Từ


Tags: , , ,
Quý đọc giả thân mến! Những bài viết trong Định Phúc's blog nhằm mục đích cho blog cá nhân. Tuy nhiên những bài viết không cần giữ bản quyền. Nếu quý đọc giả cảm thấy yêu mến đăng lại với điều kiện nghi rõ tên tác giả và để lại một đường link bài viết gốc đầy đủ. Kính mong quý đọc giả lưu tâm, kính tri ân. Định Phúc.

0 nhận xét

Leave a Reply

samadhipunno@yahoo.com