LỜI HỒI ĐÁP (Định Phúc)


Tôi xin người đừng khổ buồn chi nữa
Vì tình người không thể nào tôi đáp
Cuộc đời tôi đã quá nhiều bão táp
Sợ một ngày tôi lại phải chia ly.

Tôi không sống vì tình yêu vị kỷ
Mà sống vì nhân thế cõi trầm luân
Sống vì mình và cả những người thân
Nên tình ấy xin người hãy cất giữ.

Nhưng dù sao trên bước đời hành lữ
Tôi vẫn mừng vì có người cảm thông
Để một mai trong những lúc bão dông
Cũng còn biết một người phương trời ấy.

Người hỡi người, hãy nhìn để mà thấy
Khổ ái sầu, ai đeo nặng vương mang
Tình là thế, một cõi buồn thương tang
Thấy để biết chỉ toàn là mộng ảo.

Trên nhân thế nhận chân cõi hư ảo
Tháo gông xiềng đau khổ của trần ai
Bỏ xuống đi gánh nặng đã mang hoài
Để tỉnh giấc giữa mộng dài hư huyễn.

Tôi vẫn yêu chiếc y vàng huyền diệu
Yêu cuộc đời tu sĩ chẳng lo toan
Để mỗi chiều nghe tiếng vọng chuông vang
Ngẫm hạnh phúc mà Ngài đã ban tặng.

Vui người nhé, đừng buồn trong vắng lặng
Hãy yêu đời và yêu lấy bản thân
Hãy cố gắng nhận ra cõi thật chân
Tìm hạnh phúc trong thực hư giả tạm.




Tags: ,
Quý đọc giả thân mến! Những bài viết trong Định Phúc's blog nhằm mục đích cho blog cá nhân. Tuy nhiên những bài viết không cần giữ bản quyền. Nếu quý đọc giả cảm thấy yêu mến đăng lại với điều kiện nghi rõ tên tác giả và để lại một đường link bài viết gốc đầy đủ. Kính mong quý đọc giả lưu tâm, kính tri ân. Định Phúc.

0 nhận xét

Leave a Reply

samadhipunno@yahoo.com