Tôi là ai? Giữa cõi đời giả tạm
Sống qua ngày vai mượn kiếp phù sinh
Cho tháng năm vương nặng đôi chút tình
Rồi cát bụi vẫn chỉ là tứ đại.
Tôi là ai? Trong cuộc trần hoang dại
Mãi xo bồ kiếm chác những lợi danh
Lời nguyện xưa nay bỗng hóa tan tành
Theo mây khói hóa vân bức phù ảo.
Tôi là ai? Những trò đời điên đảo
Mãi đi tìm một vỏ bọc vô tri
Để chắn che ung nhọt, ái, sân, si
Làm trang sức tô thêm đời ô trọc.
Tôi là ai? Trên quãng đời đơn độc
Khách lữ hành vạn dặm nẻo đường xa
Khi đêm về mé sông ánh trăng tà
Gom đen bạc chút hành trang cất bước.
Tôi là ai? Kẻ bắt cầu ô thước
Hay người tìm một chiếc lá diêu bông
Hoặc đào ao thả cá ruộng cá đồng
Nuôi cò lớn để rồi cò bay mất.
Tôi là ai? Những cuộc tình không thật
Kỷ niệm buồn lặn hụp giữa đồng sâu
Mộng ảo tình nẻo thoát ở nơi đâu
Tìm chẳng thấy, thôi đành say hư huyễn.
Tôi là ai? Trong khói chiều lan quyện
Khói theo mây bỗng chốc hóa vô hình
Lời hẹn ước treo vắt mảnh trăng tình
Đem ký ức đốt tan thành hoa khói.
Tôi là ai? Giữa dòng đời buộc trói
Tự mang gông đeo nặng kiếp thân gầy
Để máu khô cho tim hóa củi cây
Làm ánh lửa sưởi lòng đêm lạnh vắng.
Tôi là ai? Trong dòng đời chói nắng
Bãi cát vàng nay bỗng hóa huyệt mồ
Để vùi lấp mảnh tình kiếp đơn cô
Hóa bụi tro hòa mình trong đất lạnh.
Tôi là ai? Suốt cuộc đời hiu quạnh
Nợ ân tình vay trả vẫn hoài mang
Thôi xin hóa bọt nước, giọt sương tan
Hóa hạt buồn hòa quyện giữa trời cao...
Tôi là hạt cát giữa cuộc đời
Trả lờiXóaTrôi dạt giữa biển trời đau khổ
Cát hỡi bay về đâu cát hỡi?
Hãy nương về chốn đạo bình yên.
Là ẩn sĩ chớ không hư vô
Kiên quyết bám con đường giải thoát
Trải rộng ra trí tuệ,từ bi
Thắp ngọn lửa đức tin,an tịnh
Trầm Hương ngược gió,vượt thời gian
Ta có sợ gì nỗi tàn khóc
Bình thản tiến hiên ngang,hùng dũng
Bằng chánh pháp,đuốc tuệ trên tay!
Không Cát