Lịch sử về hành trạng
và cuộc đời của Tôn giả Mahānāma cũng khó tìm thấy trong Tam tạng kinh điển
cũng như sớ giải. Nhưng chúng ta có thể biết rằng, ngài là vị đắc quả Tu-đà-huờn
vào ngày 18/6 (tính theo âm lịch Việt Nam) qua bài Kinh Chuyển Pháp Luân và đắc
quả A–la–hán vào ngày 20/6 cùng với bốn vị Thánh tăng thuộc nhóm Pañcavaggiya.
Ngài là vị Thánh tăng thứ tư xuất gia theo nghi thức “Ehi Bhikkhu! – Thiện lai
Tỳ-khưu!” trong Giáo pháp này.
Rất
tiếc là chúng ta không thể tìm thấy sự kiện nào thêm về Tôn giả Mahānāma, chỉ
duy nhất trong Chú giải Kinh pháp cú thì tìm thấy một đoạn nói rằng:
Trong thành
Macchikāsaṇḍa, có vị cư sĩ tên là Citta[1], khi trông thấy Tôn
giả Mahānāma đang trì bình khất thực, tướng mạo trang nghiêm thì sanh lòng tịnh
tín, bèn xin rước bát và thỉnh Tôn
giả vào nhà để cúng dường thực phẩm.
Sau khi Tôn
giả thọ thực xong, ông được ngài thuyết pháp và sau thời pháp ông đắc quả
Tu-đà-huờn. Với đức tin kiên cố, ông muốn kiến tạo một ngôi vườn du ngoạn của
mình, mệnh danh là Ambāṇakavana, thành một ngôi tự viện dành cho Tăng chúng cư
trú, nên ông làm lễ dâng cúng ngôi vườn bằng cách xối nước lên tay của Tôn
giả Mahānāma và phát nguyện rằng: “Ngay trong sát na nầy, xin cho Phật
Pháp được thành tựu”. Nước xối vừa hết thì khắp mặt địa cầu đều chuyển động.
Tiếp theo đó, gia chủ Citta lo sửa sang ngôi vườn, lập nên ngôi đại tự, là nơi
lúc nào cũng mở rộng cửa ngõ mà đón tiếp khách Tăng tứ phương.
0 nhận xét