Nói ít, thì bảo vô tri,
Nói nhiều, lại trách tu gì… đa ngôn.
Nói kinh, thì trách sáo mòn,
Nói đời, lại trách tu còn ham chơi.
Nhân gian bát ngát biển trời,
Khó lòng kiếm được một người dễ thương.
Thì thôi tạm hoãn hoằng dương,
Am mây khép cửa, phong sương một lần.
Bây giờ còn khỏe đôi chân,
Mai kia bạc tóc phong trần sao đương.
Như chim bỏ phố xa phường,
Gùi kinh…ta lại lên đường rong chơi.
Chia tay, chỉ hẹn một lời:
Chừng ta phương trượng… xin mời ghé thăm !
(Trích tập thơ Toại Khanh)
0 nhận xét