Đức Phật bị nàng Ciñcā vu khống
Ngày xưa Đức Phật hoằng truyền
Giáo Pháp thuyết giảng khắp miền trần gian
Chẳng lo khổ cực cơ hàn
Từ bi tế độ hàng hàng nhân thiên
Giúp người phước sẵn túc duyên
Quay về bờ giác cần chuyên đạo mầu
Thế gian lắm chuyện phát sầu
Ban liều bất tử chẳng cầu vinh sang
Vậy mà mấy bận nguy nan
Đề-bà phản Phật tìm đàng sát nhân
Chinh-cha xảo nữ gian thần
Mưu toan hại Phật chuốc thân khổ sầu
Ma-gan ghét Phật đã lâu
Kiếm người mắng chửi trước sau trả thù
Như Lai phước báu đặc thù
Nghịch duyên trở ngại hận thù đều qua
Còn ta nay chỉ có ta
Đồi đầu chướng pháp nề hà khen chê
Miệng đời nhân thế phát ghê
Đầu môi chót lưỡi đi về mặc ai
Khi thương dẫu xấu chẳng phai
Đến khi ghét bỏ ve chai chẳng cần
Đời tu ai cũng bao lần
Được - thua, vinh - nhục, phong trần tử sinh
Mấy phen mắc chuyện bất bình
Cũng đành nín lặng làm thinh cho rồi
Thế nhân hai chữ rối bời
Mình tu mình nói chuyện đời người khinh
Đến khi kêu nói phân minh
Thì họ lại nói là mình sân si
Thế gian lắm tiếng thị phi
Gièm pha, mắng chửi thôi thì mặc ai
Ngày xưa đến đức Như Lai
Ngài còn gặp kiếp nạn tai đôi lần
Mình giờ có được mấy phần
Thôi thì ráng nhẫn quán phần nghiệp duyên
Cho mau thoát khỏi não phiền
Trầm mình sinh tử luân phiên ngán dài
Nguyện mau sớm thoát nạn tai
Nhập dòng thánh vức ưu ai chẳng màng
Giáo Pháp thuyết giảng khắp miền trần gian
Chẳng lo khổ cực cơ hàn
Từ bi tế độ hàng hàng nhân thiên
Giúp người phước sẵn túc duyên
Quay về bờ giác cần chuyên đạo mầu
Thế gian lắm chuyện phát sầu
Ban liều bất tử chẳng cầu vinh sang
Vậy mà mấy bận nguy nan
Đề-bà phản Phật tìm đàng sát nhân
Chinh-cha xảo nữ gian thần
Mưu toan hại Phật chuốc thân khổ sầu
Ma-gan ghét Phật đã lâu
Kiếm người mắng chửi trước sau trả thù
Như Lai phước báu đặc thù
Nghịch duyên trở ngại hận thù đều qua
Còn ta nay chỉ có ta
Đồi đầu chướng pháp nề hà khen chê
Miệng đời nhân thế phát ghê
Đầu môi chót lưỡi đi về mặc ai
Khi thương dẫu xấu chẳng phai
Đến khi ghét bỏ ve chai chẳng cần
Đời tu ai cũng bao lần
Được - thua, vinh - nhục, phong trần tử sinh
Mấy phen mắc chuyện bất bình
Cũng đành nín lặng làm thinh cho rồi
Thế nhân hai chữ rối bời
Mình tu mình nói chuyện đời người khinh
Đến khi kêu nói phân minh
Thì họ lại nói là mình sân si
Thế gian lắm tiếng thị phi
Gièm pha, mắng chửi thôi thì mặc ai
Ngày xưa đến đức Như Lai
Ngài còn gặp kiếp nạn tai đôi lần
Mình giờ có được mấy phần
Thôi thì ráng nhẫn quán phần nghiệp duyên
Cho mau thoát khỏi não phiền
Trầm mình sinh tử luân phiên ngán dài
Nguyện mau sớm thoát nạn tai
Nhập dòng thánh vức ưu ai chẳng màng
0 nhận xét