Lễ tưng bừng hoan nghênh ngày của mẹ
Người rộn ràng hoa trống nhảy múa ca
Hôm nay đây con ở nơi xứ xa
Hướng về người, ân tình chưa đáp đặng.
Trên vai con ân tình mãi mang nặng
Suốt cuộc đời không dám chút nào quên
Con lỡ sanh vì sao tối không tên
Nên chào đời cha đâu chưa thấy mặt.
Con vẫn sống trong tình mẹ thắt chặt
Được đỡ bồng hôm sớm bởi người thân
Ngoại tôi đó, gánh nặng kiếp phong trần
Lo cho con giờ đây đến cho cháu.
Tuổi của con chưa được vào mẫu giáo
Mẹ đi rồi bỏ lại giữa quê hương
Bến xe kia con còn nhớ giữa đường
Người ly biệt biết bao giờ gặp lại.
Con ở lại trong tình thương của Ngoại
Sống một mình lây lất chốn bao la
Trong kiếp sống người không mẹ và cha
Để vay trả một ân tình khó đền đáp.
Tuổi đến trường trên lưng mang cặp táp
Từ áo quần vật dụng chẳng thiếu chi
Và đưa đón sáng chiều không ngừng nghỉ
Lo cho cháu không nề chi mệt mỏi.
Ngày qua ngày nương dòng đời trôi nổi
Con lớn dần nhưng sức Ngoại mòn phai
Mái tóc kia giờ đã điểm sương mai
Hy sinh hết cho con nguồn sinh lực.
Dù cuộc sống muôn ngàn điều cơ cực
Vẫn cho con niềm vui sống trong đời
Ân đức đó với con thật cao vời
Vì cho con sức sống và hơi thở.
Có những đêm Ngoại trở mình trăn trở
Thức đêm thâu giấc ngủ có được yên
Lo cho con tình thương quá thiêng liêng
Như lòng mẹ dạt dào nguồn vô tận.
Nhìn lại mình đã vô tình mấy bận
Làm Ngoại buồn giọt lệ dài lăn rơi
Vậy mà con chẳng nói được một lời
Cho Ngoại vui và bớt phần lo lắng.
Hôm nay đây mình con trong đêm vắng
Giữa xứ người tham dự lễ tri ân
Chợt chạnh lòng khi nghĩ đến tình thân
Về ân đức bao la cao vời vợi.
Con sẽ không hiện hữu giữa cõi đời
Nếu không Ngoại cưu mang và nuôi dưỡng
Hình hài con do Ngoại ban Ngoại thưởng
Biết bao giờ con mới được tri ân…
Người rộn ràng hoa trống nhảy múa ca
Hôm nay đây con ở nơi xứ xa
Hướng về người, ân tình chưa đáp đặng.
Trên vai con ân tình mãi mang nặng
Suốt cuộc đời không dám chút nào quên
Con lỡ sanh vì sao tối không tên
Nên chào đời cha đâu chưa thấy mặt.
Con vẫn sống trong tình mẹ thắt chặt
Được đỡ bồng hôm sớm bởi người thân
Ngoại tôi đó, gánh nặng kiếp phong trần
Lo cho con giờ đây đến cho cháu.
Tuổi của con chưa được vào mẫu giáo
Mẹ đi rồi bỏ lại giữa quê hương
Bến xe kia con còn nhớ giữa đường
Người ly biệt biết bao giờ gặp lại.
Con ở lại trong tình thương của Ngoại
Sống một mình lây lất chốn bao la
Trong kiếp sống người không mẹ và cha
Để vay trả một ân tình khó đền đáp.
Tuổi đến trường trên lưng mang cặp táp
Từ áo quần vật dụng chẳng thiếu chi
Và đưa đón sáng chiều không ngừng nghỉ
Lo cho cháu không nề chi mệt mỏi.
Ngày qua ngày nương dòng đời trôi nổi
Con lớn dần nhưng sức Ngoại mòn phai
Mái tóc kia giờ đã điểm sương mai
Hy sinh hết cho con nguồn sinh lực.
Dù cuộc sống muôn ngàn điều cơ cực
Vẫn cho con niềm vui sống trong đời
Ân đức đó với con thật cao vời
Vì cho con sức sống và hơi thở.
Có những đêm Ngoại trở mình trăn trở
Thức đêm thâu giấc ngủ có được yên
Lo cho con tình thương quá thiêng liêng
Như lòng mẹ dạt dào nguồn vô tận.
Nhìn lại mình đã vô tình mấy bận
Làm Ngoại buồn giọt lệ dài lăn rơi
Vậy mà con chẳng nói được một lời
Cho Ngoại vui và bớt phần lo lắng.
Hôm nay đây mình con trong đêm vắng
Giữa xứ người tham dự lễ tri ân
Chợt chạnh lòng khi nghĩ đến tình thân
Về ân đức bao la cao vời vợi.
Con sẽ không hiện hữu giữa cõi đời
Nếu không Ngoại cưu mang và nuôi dưỡng
Hình hài con do Ngoại ban Ngoại thưởng
Biết bao giờ con mới được tri ân…
lúc 21:27 12 tháng 8, 2010
Đọc bài thơ của sư con cảm động quá! thấy nhớ ngoại mình nữa. Con ngưỡng mộ ngoại của sư lắm, một người mẹ, người bà có tấm lòng bao dung. Con chúc ngoại sư luôn vui và khỏe mạnh.Đồng gửi đến sư lời chúc sức khỏe.