MỘNG (Phong Vũ)


Thân này gửi tạm đất vô thường
Mượn mảnh tình xa nhớ quê hương

Chốn cũ vườn xưa hoa mộng vỡ

Lưng trời chao liệng chí bốn phương.

~~~~~~~~~~~~~~

Ngày ấy còn đâu xa mãi rồi
Thôi đành cất giữ ở trong tôi

Buồn vui kỷ niệm phương trời mộng

Đêm về hiu hắt mảnh tình côi.


~~~~~~~~~~~~~~

Xa xứ sao lòng nhớ cố hương
Lất lây vay mượn kiếp vô thường

Mỏi mong tháng ngày hồi cố quận

Vun bồi tri kỷ chốn tha phương.


~~~~~~~~~~~~~~

Ta lưu lạc nơi trời xa xứ lạ
Nợ kiếp người rong ruổi kiếp sa bà

Tình nhân thế đẳng đeo dòng sinh tử
Đến bao giờ ta trả sạch được ha?!?
Tags: ,
Quý đọc giả thân mến! Những bài viết trong Định Phúc's blog nhằm mục đích cho blog cá nhân. Tuy nhiên những bài viết không cần giữ bản quyền. Nếu quý đọc giả cảm thấy yêu mến đăng lại với điều kiện nghi rõ tên tác giả và để lại một đường link bài viết gốc đầy đủ. Kính mong quý đọc giả lưu tâm, kính tri ân. Định Phúc.

5 nhận xét

  1. đời Tăng sĩ, Ta luôn tỉnh mộng
    biết rằng mộng, tâm vẫn vốn không
    xao xuyến làm chi thêm khổ lụy
    Ta Bà tự tại sống thong dong

  2. dù trong cõi mộng ta không mộng
    ở giữa đất trời chẳng ngóng trông
    ngồi đây soi bóng mình qua lại
    bỡi vì mơ mộng chẳng thong dong

  3. Em đến rồi đi là lẽ thường
    Hợp tan tan hợp tợ khói sương
    Hương thơm sắc đẹp chôn mộng ảo
    Thế sự vui không lý vô thường?

  4. Bao năm phiêu bạt chốn bụi hồng
    Mãi mê thế sự chuyện có không
    Giật mình chợt tỉnh chân dừng bước
    Hồi đầu thị ngạn Chủ Nhân Ông

  5. bốn bài thơ:Trí Giải

Leave a Reply

samadhipunno@yahoo.com