TRỞ VỀ (Tuệ Phong)


Sau cuộc vui rồi ta đã trở về
Vẫn vẹn nguyên nỗi buồn chưa kịp xóa
Giữa thênh thang một cõi trời loang lóa
Đứng lặng nhìn khoảng rộng cõi trời quê.

Giữa cuộc vui ra đi thật não nề
Giờ quay lại nghe tiếng đời ngạo nghễ
Lòng quặn thắt thôi ta đành như thế
Qua tháng ngày cho hết một kiếp người.

Tình nhân thế đã hóa ta biếng lười
Đủ thờ ơ như nắng chiều biếng tỏa
Lá ngoài vườn cũng thôi rơi lả tả
Hoàng hôn về buông nhẹ tiếng thở dài.

Bên ta đây còn lại được những ai
Giữa buồn vui trong cõi đời không thật
Giữa trái ngang và hơn thua được mất
Đành ngậm lòng giữ lấy chỉ mình ta.

Còn lại gì sau những chuyến đi xa
Bao hơn thua hờn ghen đều nếm đủ
Cạn tình người cho qua dòng bão lũ
Giữ cho mình một mãnh lực hồi sinh.


(lời tự sự cho một quyết định trở về)
Tags: ,
Quý đọc giả thân mến! Những bài viết trong Định Phúc's blog nhằm mục đích cho blog cá nhân. Tuy nhiên những bài viết không cần giữ bản quyền. Nếu quý đọc giả cảm thấy yêu mến đăng lại với điều kiện nghi rõ tên tác giả và để lại một đường link bài viết gốc đầy đủ. Kính mong quý đọc giả lưu tâm, kính tri ân. Định Phúc.

2 nhận xét

  1. đến và đi, quy luật lẽ thường
    hợp tan tan hợp chẳng vấn vương
    do mình ảo tưởng cho la thật
    hãy nhìn xem sao giống hạt sương

  2. Thật, ảo, ảo thật... thật phân vân
    Cớ sao phân rõ (cực) lạc, hồng trần ?
    Trong giới ta bà, đâu cũng Phật
    Là trở về,hay... trốn...?...(hài.z.z.z) Nam..Vô...
    (phần trong ngoặc chỉ là cảm xúc)

Leave a Reply

samadhipunno@yahoo.com