Câu chuyện
hiện tại:
Một ngày nọ, các Tỷ-kheo
ngồi tại Chánh pháp đường tán thán công hạnh xuất gia cao cả của đức Thế
Tôn. Khi đức Thế Tôn đến hỏi các Tỷ-kheo đang ngồi bàn luận đề tài gì, và
khi được biết đề tài ấy, Ngài bảo:
- Không đâu,
này các Tỷ-kheo, việc xuất thế của ta ngày nay, sau khi từ bỏ ngai vàng, không
có gì kỳ diệu, khi Ta đã thành tựu đầy đủ mười Ba-la-mật. Vì trước
kia, ngay khi trí Ta chưa thành tựu và Ta đang tinh tấn đạt đến các hạnh Ba-la-mật,
Ta đã rời bỏ ngai vàng và xuất thế.
Rồi theo lời thỉnh
cầu của các Tỷ-kheo, Ngài kể câu chuyện quá khứ về tiền thân vị thiên tử què
câm - Mūgapakkha Jātaka (Jā. 538) — Còn được gọi là Temiya Jātaka..
Câu chuyện
quá khứ:
Hoàng hậu Candādevī
của xứ Kāsi làm công đức rất chuyên cần. Một hôm bà cầu tự để sinh thái tử nối
nghiệp vua cha. Thiên chủ Sakka khuyên Bồ Tát xuống thế làm con của Hoàng hậu. Vô
cùng hoan hỷ, nhà vua đặt tên Thái tử là Temiya, vì hôm Thái tử ra đời trời mưa
to trên toàn vương quốc và Thái tử bị ướt đẫm.
Lúc lên một tháng
tuổi, Thái tử được đưa vô triều với vua cha và chàng được nghe vua cha xử tội bốn
tên cướp. Chàng kinh hãi nghĩ thầm vì làm vua mà vua cha phải mang lấy ác nghiệp.
Hôm sau, nằm trên giường che lọng trắng, chàng hồi tưởng các kiếp trước và thời
làm vua trị vì Benares trong 20 năm gây nhiều ác nghiệp khiến bị đoạ địa ngục Ussada
20 ngàn năm. Chàng lo sợ mình phải làm vua lần nữa. Bấy giờ, nữ thần trong lọng
(mẹ chàng trong tiền kiếp xa xưa) an ủi chàng và khuyên chàng giả què, câm và
điếc.
Con ơi, đừng lộ trí thông minh, Cứ giả ngu đần trước chúng sinh, Hãy chịu khinh khi từ tất cả, Cuối cùng con đạt đến quang minh.
Trong suốt 16 năm
nhà vua và quần thần tìm cách thử Temiya bằng nhiều cách thức như là thử bằng sữa,
bánh, trái cây, đồ chơi, thực phẩm, lửa, voi, rắn, diễn kịch, múa dao, tiếng tù
và, tiếng trống, đèn, ruồi, nước tiểu và phẩn, than lửa…
- Cách thử bằng sữa:
Đức vua ra lệnh không cho Thái tử bú, để xem Ngài có phải liệt, câm, điếc thật
chăng. Nếu không, Ngài phải la khóc trong khi đói khát. Lúc đói nhiều, Thái tử
có trí nhớ tự nhắc nhở rằng: "Này Temiya! Sự đói này không bằng thứ ngươi
đã bị hành phạt đói khổ trong địa ngục đồng sôi đâu. Nếu ngươi bất thường cử động,
la khóc, ngươi sẽ không thoát khỏi ngai vàng, đó là nhân gây nhiều tội ác, rồi
phải sa vào địa ngục nữa." Tự khuyên mình như thế, Ngài nhẫn nại với sự
đói khổ rồi nằm yên.
- Cách thử bằng
bánh: Những người hầu để Thái tử nằm trên long sàng, xung quanh có những đồng
nam, rồi đem bánh trưng bày trước mặt gần Thái tử, cho các trẻ con dành nhau
ăn. Họ rình xem Thái tử có dành lấy bánh chăng, nhưng Ngài không động đậy.
- Cách thử bằng lửa:
Thái tử đã lên năm tuổi, những người hầu bồng Ngài để nằm giữa đám trẻ đang
chơi đùa. Bỗng nhiên, họ đốt lá cây, lửa cháy xung quanh làm cho các trẻ em sợ
hãi, la hoảng chạy trốn. Nhưng Thái tử vẫn im lặng.
- Cách thử bằng ruồi:
Thái tử lên mười ba tuổi. Vua cho thị vệ lấy nước mía thoa vào khắp thân thể Thái
tử, rồi bồng Ngài đem để chỗ trống cho ruồi bu mút. Thái tử vẫn chiến thắng với
sự khổ, không chút than phiền.
- Cách thử bằng nước
tiểu và phẩn: Trải qua hai ngày, Thái tử đại tiểu tiện không ai tắm rửa. Trước
cảnh bẩn thỉu, hôi thúi như vậy, nhưng Thái tử không chút khó chịu.
Thất vọng vì đứa
con trai của mình, nhà vua truyền lệnh cho quản xa Sunanda đem chôn chàng ngoài
nghĩa địa. Trong lúc quản xa đào huyệt, Temiya đến đứng gần nói lên ước nguyện
của chàng là sống đời ẩn sĩ. Quản xa hoan hỷ và cũng muốn chọn đời khổ hạnh,
nhưng Temiya muốn Sunada trở về báo tin cho phụ vương và mẫu hậu chuyện xảy ra.
Triều đình tìm đến
am thất của Đại sĩ Temiya với mục đích rước Thái tử về. Sau khi nghe Đại sĩ
thuyết pháp, tất cả đều xuất gia làm ẩn sĩ. Dân chúng trong ba vương quốc cạnh
Kāsī noi gương theo bước chân của bậc Đại sĩ Temiya khiến số ẩn sĩ lên cao ngất.
Thiên chủ Sakka truyền Thiên tử kiến trúc Vissakamma cất am thất cho mọi người,
và hội chúng ẩn sĩ được gọi là Mūgapakka-samāgama.
Nhận diện tiền
thân:
Triều thần khi ấy
là hội chúng của Đức Phật bây giờ.
Phụ vương mẫu hậu
của Temiya chỉ Vua Suddhodana và Hoàng hậu.
Người đánh xe Sunanda
là Tôn giả Sāriputta.
Nữ thần trong lọng
trắng là Trưởng lão ni Uppalavaṇṇā.
Xuất gia vốn hạnh
ly trần
Quyết ra nhà lửa bỏ
thân luân hồi
Lợi danh quyến thuộc
xa rời
Ðộc cư thanh tịnh
sống đời xả ly
Hy sinh ngoại vật
tứ chi
Hoặc luôn mạng sống
sá gì huyển thân
Phật xưa pháp độ vẹn
toàn
Chúng con nguyện
bước theo chân Ðại Từ
( www.phapluan.com )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
samadhipunno@yahoo.com